Kể về một cuộc gặp gỡ (đi thăm các chú bộ đội, gặp các thiếu niên vượt khó,...).

Thứ ba - 03/01/2017 10:06
Chủ nhật vừa qua, em được chị em cho đến thăm bố ở doanh trại quân đội K15 - 12. Đó là lần đầu tiên em được đến thăm doanh trại bộ đội;, được gặp các chú bộ đội cụ Hồ.
Hôm ấy là một ngày dẹp trời. Tiết trời mát mẻ, thỉnh thoảng có những cơn gió se se lạnh thổi tới khiến không khí rất dễ chịu. Sau khi ăn sáng xong em và chị chuẩn bị các thứ cần dùng để đi. Không hiểu sao trong lòng em rất hồi hộp, vừa vui vừa thấy lo lắng. Doanh trại bộ đội đó cách nhà em khoảng 10 km. Vì vậy chỉ sau 30 phút đi xe đạp em và chị đã có mặt ở trước cửa doanh trại. Vừa tới cửa, em đã thấy bố em trong trang phục của một quân nhân đang đứng đợi. Nhìn thấy hai chị em em, bố nở một nụ cười thật tươi, vẫy tay và nói: “Vào đây các cơn!” Vì la doanh trại bộ đội nên kỉ luật rất nghiêm. Ai muốn ra vào đều phải xuất trình giấy tờ và đợi làm thủ tục. làm thủ tục xong xuôi, các chú cảnh vệ chỉ cho chúng em vào khu vực nhà tiếp dân ngồi nói chuyện. Đường đến khu nhà đó khá dài, hai bên là hàng cây xanh mướt, ở giữa là con đường bê tông trắng tinh và sạch sẽ. Đi một quãng, em và chị bắt gặp một bãi đất trống rất rộng, ở đó mấy anh thanh niên rất trẻ đang chơi đá bóng rất hăng say. Thấy em nhìn chăn chú, bố giảng giãi đây là thao trường nơi bố và các đồng chí bộ đội tập võ và tập trận. Vì hôm nay là chu nhật nên các chú được nghỉ nên chơi đá bóng. Đi hết khu thao trường là phòng tiếp dân. Nhìn thoáng qua thì thấy đây là một căn phòng sạch sẽ và rộng rãi. Ở giữa nhà có kê mấy bộ bàn ghế để mọi người có thể ngồi nói chuyện. Ngay cạnh là khu căng tin bán các loại đồ uống và đồ ăn nhanh như coca, nước ngọt, bánh, kem. Bố gọi cho hai chị em em 2 cốc kem lớn. Rồi vừa ăn ba bố con vừa nói chuyện rất rôm rả. Bố kể cho chị em nghe những hoạt động tập luyện và vui chơi của các chú bộ đội trong đó có cả bố. Hai chị em hào hứng nghe bố kể mà không biết chán. Đang nghe bố kể chuyện thì có mấy chú bộ đội đi làm về ngang qua. Các chú vác cuốc, vác xẻng trên vai, đầu đội mũ cối trông như những nông dân thực sự. Em ngạc nhiên lắm. Em tưởng bộ đội là không phải đi làm ruộng. Bố giải thích ngay: ngoài việc tập luyện võ thuật, làm các công việc của nhà nước giao các chú còn trồng rau, trồng lúa, thả cá, chăn nuôi lợn để tự túc lương thực thực phẩm cho mình.
 
- Hoá ra các chú bộ đội cũng nhiều việc phải làm thật. Thế có bao giờ các chú bị thiếu thời gian không bố? - Em hỏi.
 
Bố cười:
 
- Con có thể bị thiếu thời gian do con làm việc chưa có kế hoạch. Nhưng các chú ở đây làm việc rất đúng giờ, có kế hoạch hẳn hoi nên làm gì cũng đủ, cũng tốt con ạ. Con nên học tập các chú.
 
Đến tầm trưa, bố bảo chúng em ở lại ăn cơm, xem thử cơm bộ đội có ngon như cơm nhà mẹ nấu không. Em thích chí ra mặt. Lần đầu tiên được ăn cơm bộ đội, ngủ giường tầng thật thú vị biết bao. Các chú trong phòng bố thấy em thích lại càng chiều, cho em nằm thử tất cả các giường, chán thì thôi.
 
Đầu giờ chiều, em và chị cùng bố đến chào các chú trong phòng để ra về mà trong lòng tràn ngập niềm vui. Vui vì em khám phá được nhiều thứ, được mở mang tầm hiểu biết của mình. Các chú bộ đội không chỉ làm tốt những công việc của quốc gia mà các chú còn rất giỏi việc đồng áng. Và đặc biệt em còn học được cách làm việc có kế hoạch của các chú bộ đội.
 
Được đến thăm doanh trại quân đội nơi bố làm việc em rất vui. Em rất hãnh diện vì được làm con của một chú bộ đội. Em xin hứa sẽ học tập thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ và thầy cô. Sau này em cũng sẽ cô gắng trở thành một người quân nhân phục vụ trong quân đội như bố.
Bản quyền bài viết thuộc về Sachgiai.com. Ghi nguồn Sách giải.com khi đăng lại bài viết này.

  Ý kiến bạn đọc

THÀNH VIÊN

Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây