Sách Giải

https://sachgiai.com


Cảm nghĩ về dòng sông quê hương

Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre...
Con sông quê tôi nước cũng trong và xanh biếc như thế. Nó có từ hồi nào tôi không hay. Khi tôi lớn lên, biết đùa nghịch, bơi lội thì đã có nó rồi. Từ thượng nguồn chảy về, con sông ôm lấy làng tôi gần hết cả một vòng tay, nước của nó khiến cái làng bé nhỏ trung du này như một hòn đảo, nối giữa sông. Cả tuổi thơ chăn trâu - cắt cỏ của tôi như tắm mát trong dòng sông đó. Cứ mỗi buổi sáng, bọn trẻ chúng tôi lại cho trâu sang bãi cỏ bên kia sông. Chúng tôi cưỡi trên lưng trâu và trâu đưa qua dòng nước mát rượi mà tưởng như Thánh Gióng xưa kia cưỡi ngựa bay lên trời. Thả trâu trên bãi cỏ, chúng tôi tụ tập chơi đùa đủ thứ trò rồi xuống sông bơi lội, vùng vẫy, tắm táp. Nước mát quá - mát đến tận gan ruột, và trong xanh đến có thể nhìn thấy những làn cát mịn, những hòn sỏi trắng và cả những vỏ ốc vằn nâu óng ánh dưới đáy sông. Con sông đã trở thành thế giới tuổi thơ của tôi, gắn bó với tôi như người ruột thịt, như ai đó đã nói hộ lòng tôi lúc này:
 
Tôi đưa tay ôm nước vào lòng
 Sông mở nước ôm tôi vào dạ.
 
Chiều xuống, chúng tôi lại cưỡi trâu bơi qua sông về làng. Lưng trâu như con thuyền dập dềnh trên sóng nước, còn hai bàn chân tôi chìm trong nước như những mái chèo khua nước đẩy thuyền sang sông. Chúng tôi có cảm giác như một đoàn quân chiến thắng đang ca khúc khải hoàn về vinh quy bái tổ mà chiến lợi phẩm là những sọt cỏ tươi xanh đặt giữa hai sừng trâu. Dòng sông ầm ào, náo động trong giây lát rồi trở lại yên tĩnh khi trăng lên rắc ánh vàng lóng lánh trên những gợn sóng lăn tăn...
 
Cái mát mẻ của một ngày tắm táp trên sông, cùng với con sông quê hương đã đi vào giấc ngủ tuổi thơ của tôi thật êm đềm, vô tư lự...
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây