Bạn xa nhớ!
Thời gian trôi nhanh quá bạn nhỉ! Mới đó mà đã 20 năm kể từ ngày chúng mình tốt nghiệp. Bạn giờ làm việc ở đâu? Đã có gia đình chưa? Cuộc sống thế nào? có tốt không?
Còn về phần mình thì cũng tạm ổn, mình đã có gia đình và hai cháu nhỏ xinh xắn. Hiện giờ mình đang làm nhân viên cho một công ty tư nhân. Chiều nay công ty mình có việc bên trường cũ nên mình xung phong nhận việc, tiện thể thăm lại trường xưa bây giờ như thế nào?
Xe vừa đến cổng, gặp bác bảo vệ thì được biết chiều nay trường không làm việc, nghỉ hè nên một tuần chỉ làm việc vào thứ 2 và thứ 5 thôi. Mình vội nói:
- Vậy bác Thành cho phép em vào thăm lại trường cũ một lát được không?
Thoáng ngạt nhiên, bác Thành bảo:
- Em là học sinh cũ của trường này à?
- Dạ, đã 20 năm rồi nhưng trông bác vẫn không thay đổi tí nào! (cười)
- Em giờ đã lớn thế này rồi, bác sao không già đi được chứ. Thôi em vào đi.
Mình gửi xe cho bác Thành rồi dạo bước vào trường.
Ngôi trường ngày xưa giờ đổi thay nhiều quá, hai gian trường đã được xây mới, sân trường đã được bê tông hoá toàn bộ. A, cây bàng lưu niệm của lớp mình đây, nó đã lớn lắm rồi, thân nó vừa vặn một vòng tay ôm đấy. Giờ mình mới nhận ra gian phòng học của lớp mình vẫn còn phòng cũ, chưa được xây mới. Bước chầm chậm lên từng bậc thang tay vân vê lan can trường mà lòng trào dâng cảm xúc, những kỉ niệm ngày xưa bạn bè nô đùa cùng nhau vẫn như còn hiện hữu nơi đây. Không biết thằng Tuấn, con Thu bây giờ sao rồi nhỉ? Lâu lắm rồi chưa gặp lại chúng nó. Nghĩ cũng tệ thật, chừng ấy năm mà lớp mình chưa một lần họp lớp. Không biết sau này ra đường chạm mặt có còn nhận ra nhau nữa không?
Từ trên lan can tầng hai nhìn xuống sân trường lát đát lá xà cừ khô xào xạc lẫn trong đám lá bàng úa đỏ. Ánh nắng vàng vọt kéo từng vệt dài, con ve sầu khàn giọng ê a ... ngân nga trong buổi chiều tà làm cho mình có một cảm giác cô đơn, buồn buồn khó tả.
Bạn bè ngày xưa đâu hết rồi
Để sầu hiu hắt một mình tôi
Thời gian vô thường ngắn ngủi lắm
Hãy về trường cũ một lần thôi
Ngay lúc này đây mình thật muốn lớp mình có thể sum họp, cùng nhau đi thăm thầy cô giáo cũ, kể nhau nghe những vui buồn trong cuộc sống hiện tại. Không biết thầy cô dạy mình ngày đó bây giờ có còn dạy ở ngôi trường này nữa không? Ôi! mình thật nhớ lớp, nhớ bạn, nhớ thầy cô quá đi mất.
Bạn ơi! Hãy cùng mình làm nên điều kỳ diệu: Một ngày nào đó mình và bạn có thể liên lạc được với tất cả mọi thành viên lớp cũ, cùng nhau về đây ôn lại những kỉ niệm xưa, để biết rằng vòng tay bè bạn vẫn luôn luôn khắng khít, ấm áp, lung linh và đẹp đẽ. Nghĩ đến ngày đó mà lòng mình cảm thấy hạnh phúc biết bao! Hãy cố gắng cùng mình bạn nhé!
Chúc bạn nhiều sức khoẻ, thành đạt !
TB: Hãy liên lạc với mình qua e mail: school@vnmic.com, hoặc số điện thoại: 0900.xxx.nnn bạn nhé!