06:27 25/06/2016
“Có những buổi chiều đầy hắt hiu, tê tái, bởi gió không ngập tràn hơi ấm và nắng lại đỏ vàng mỏi mệt, cứ thế mờ... nhạt... rồi tắt hẳn. Chắc có lẽ không ai rảnh rỗi mà đến xem trong đại ngàn kia bao nhiêu lá vàng đã đổ. Nhưng với quãng thời gian đặc biệt này, chí ít ta cũng cố lục lại kí ức, biết đâu lại chẳng tìm thấy cái gì như hoàng hôn đang se sắt lòng ta? Tôi cũng thả hồn phiêu diêu tự đại, bay lên và trở về với ngày xa xăm không thể nào quên. Tất cả, bắt đầu và có lẽ kết thúc như thế....