Cậu học trò nghèo và ước mơ trở thành công an

Thứ ba - 08/09/2020 04:29
Trong căn nhà nhỏ, tại một vùng quê nghèo khó ở xã Yên Lập, huyện Chiêm Hóa, tỉnh Tuyên Quang. Có cậu học trò nghèo và ước mơ trở thành công an. Đó là em Đặng Văn Nguyên con của chị Đặng Thị Dần dân tộc Dao.
“Dù học ở môi trường nào, em tin chỉ cần mình nỗ lực thì mọi ước mơ sẽ thành hiện thực”, Nguyên nói.
“Dù học ở môi trường nào, em tin chỉ cần mình nỗ lực thì mọi ước mơ sẽ thành hiện thực”, Nguyên nói.
Hoàn cảnh gia đình rất đơn chiếc, chỉ có hai mẹ con. Kinh tế gia đình phụ thuộc vào hơn 100 m2 ruộng. Làm quần quật cũng không đủ ăn. Chị Dần đi làm thuê khắp vùng, ai thuê gì làm nấy để có tiền cho con ăn học. Thương mẹ nên ngay từ khi còn nhỏ Nguyên đã rất chăm chỉ học hành.

Nguyên may mắn đỗ vào Trường PTDTNT THCS Chiêm Hóa và theo học ở đây từ năm lớp 6. Chín năm liền em đều giành được danh hiệu học sinh giỏi.

Trong các kì thi học sinh giỏi Toán cấp huyện, cả bốn năm lớp 6, 7, 8, 9 em đều đạt giải nhất. Năm lớp 8 và lớp 9 em lần lượt được giải khuyến khích và giải nhất môn Toán trong kì thi Học sinh giỏi cấp tỉnh.
 

Thầy & mẹ nói về Nguyên


Thầy Đào Xuân Diệp - giáo viên chủ nhiệm lớp 6, 7 của Nguyên kể về em với giọng đầy tự hào: “Nguyên là một học sinh ngoan, thông minh và rất chăm chỉ”. Ở môi trường nội trú, chúng tôi phân chia giờ giấc học tập và sinh hoạt nhất định cho các em học sinh. Nhưng với Nguyên, ngày thứ 7, chủ nhật rất ít khi thấy em chơi ở sân trường.

Em dành hầu hết thời gian học Toán ở sách nâng cao, bài nào khó em lại tìm hỏi tôi. Nhưng không vì học giỏi mà Nguyên “kiêu”, em rất thân thiện với bạn bè và tích cực tham gia các hoạt động ở lớp, ở trường. Đặc biệt, Nguyên sẵn sàng giảng cho những bạn học yếu môn Toán rất nhiệt tình.

“Em rất vui khi được học ở ngôi trường này. Vì ở đây không chỉ có điều kiện học tập tốt mà em còn được nuôi ăn, ở và được miễn học phí. Nếu không mẹ em sẽ vất vả hơn nhiều…”, Nguyên chia sẻ.
 
nguyen giup do me

Chị Dần tâm sự về đứa con của mình: “Đống củi trước nhà là Nguyên vừa đi lấy về đấy cô ạ. Tôi nghèo không cho cháu được ăn uống đầy đủ như bao đứa trẻ khác nên so với bạn bè cháu nhỏ hơn rất nhiều. Bó củi to không vác lên vai được nên cháu chỉ kéo về.

Mỗi lần về nhà là lại đi lấy 5,6 có khi cả chục bó củi để mẹ đỡ phải lên rừng. Nói chung mỗi lần cháu về nhà là tôi không phải động tay động chân đến bất cứ việc gì”.
 

Ước mơ trở thành công an


Trong khi bạn bè của Nguyên đi ôn luyện thi vào trường, thì Nguyên chỉ ôn luyện tại nhà. Cứ ăn cơm xong, phụ giúp mẹ hết mọi việc là em lại mang sách vở ra học bài. Nguyên không có góc học tập riêng, bàn uống nước là nơi duy nhất để em có thể ngồi viết bài.

Kết thúc năm học lớp 9 với thành tích xuất sắc, Nguyên thi đỗ vào Trường PTDTNT tỉnh Tuyên Quang.

Mẹ em kể lại, nguyện vọng của em là muốn được theo học chuyên Toán tại Trường Trung học phổ thông chuyên Tuyên Quang để thực hiện ước mơ trở thành giáo sư về Toán học.

Nguyên chia sẻ, em rất hâm mộ Giáo sư Ngô Bảo Châu, tương lai em mong muốn được tài giỏi và uyên bác như vậy. Nhưng do học phí ở đó đắt đỏ nên em quyết định theo học trường nội trú.

“Em thích trở thành giáo sư về Toán học nhưng em cũng rất yêu ngành công an. Nhiều người thi vào ngành công an với nguyện vọng ra trường sẽ có việc làm luôn và không mất tiền học phí, nhưng em thích làm công an vì ngoài việc không phải đóng tiền học phí ra thì đây là một nghề rất cao quý, làm nhiệm bảo vệ sự bình yên cho mọi người, bảo vệ Tổ quốc”.

“Em không biết mình sẽ cống hiến được cho đất nước bao nhiêu, nhưng tình yêu của em dành cho mẹ đủ lớn để em có thể trở thành người có ích cho xã hội, để mẹ em luôn tự hào về em”, Nguyên tâm sự.

  Ý kiến bạn đọc

THÀNH VIÊN

Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây