I. TRẮC NGHIỆM (4 điểm)
Đọc đoạn văn và trả lời các câu hỏi bên dưới:
“….Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển ửng hồng. Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông”.
Câu 1: Đoạn văn trên trích từ văn bản nào?
A. Cô Tô
B. Động Phong Nha
C. Bức thư của thủ lĩnh da đỏ
D. Lao xao
Câu 2: Tác giả đoạn văn trên là ai?
A. Thép Mới
B. Võ Quảng
C. Đoàn Giỏi
D. Nguyễn Tuân
Câu 3: Trong đoạn: “Tròn trĩnh phúc hậu …. nước biển ửng hồng” có bao nhiêu từ láy ?
A. Một từ
B. Ba từ
C. Hai từ
D. Bốn từ
Câu 4: Văn bản nào sau đây là văn bản nhật dụng?
A. Cây tre Việt Nam
B. Lòng yêu nước
C. Động Phong Nha
D. Lao xao
Câu 5: Điền các tính từ chỉ màu trắng sau đây vào chỗ trống trong đoạn thơ sau sao cho hợp nghĩa (trắng phau, trắng hồng, trắng xóa, trắng bệch).
Tuyết rơi ……. một màu.
Vườn chim chiều xế ……. cánh cò.
Da ……. người ốm o.
Bé khỏe đôi má non tơ …….
Câu 6: Nối một vế A với vế B sao cho tên tác phẩm đúng với tên tác giả.
A | B |
1. Cô Tô 2. Lao xao 3.Lòng yêu nước 4. Cây tre Việt Nam | A. Ê-ren-bua B. Thép Mới C. Nguyễn Tuân D. Duy Khán E. Trần Đăng Khoa |
II. TỰ LUẬN (6 điểm)
Em có dịp quan sát cảnh hoàng hôn ở quê em. Hãy tả lại cảnh đó.
HƯỚNG DẪN TRẢ LỜI
I. TRẮC NGHIỆM
Câu | 1 | 2 | 3 | 4 |
Đáp án | A | D | D | C |
Câu 5:
Tuyết rơi trắng xóa một màu.
Vườn chim chiều xế trắng phau cánh cò.
Da trắng bệch người ốm o.
Bé khỏe đôi má non tơ trắng hồng.
Câu 6: 1 – C; 2 – D; 3 – A; 4 – B
II. TỰ LUẬN
* Mở bài:
Giới thiệu cảnh hoàng hôn ở quê hương khiến mình nhớ mãi.
* Thân bài:
– Khi mặt trời sắp lặn:
+ Mặt trời gác núi phía tây, ráng chiều rực rỡ, ánh rẻ quạt chiếu hắt lên bầu trời…
+ Trên cánh đồng, người làm đồng thu xếp dụng cụ rủ nhau ra về.
+ Âm thanh, tiếng gọi nhau.
– Khi mặt trời lặn:
+ Mặt trời lặn xuống núi…
+ Cảnh vật mờ dần.
+ Trong thôn điện bật sáng ….
* Kết bài:
– Cảm nhận về cảnh.
– Nhớ mãi cảnh đó.
Bài làm tham khảo
Khi ông mặt trời vội vã lao nhanh về đỉnh núi phía Tây kết thúc một hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này trông mới đẹp làm sao!
Tôi khoan thai bước đi trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Ồ, đẹp quá! Trên nền trời cao thăm thẳm những cánh diều sáo của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Bầu trời trong xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió nhẹ nhàng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về, con trâu nghé tung tăng đùa giỡn trông thật ngộ nghĩnh, đáng yêu.
Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ, chỉ còn hắt lại trên nền trời ánh ráng chiều rẻ quạt màu đỏ rực. Trên cánh đồng, các bác nông phu đang vội vã thu xếp nông cụ, í ới gọi nhau: về thôi! Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của thôn xã tạo nên một bản nhạc rộn ràng, vui nhộn. Trên đường quê, điện đường đã được bật sáng lung linh, mọi nhà cũng đều lên đèn, quây quần bên mâm cơm tối kết thúc một ngày làm việc bổ ích.
Hoàng hôn trên quê hương tôi thật đẹp và thanh bình, càng ngắm, tôi lại càng thấy yêu quê hương mình hơn. Tâm hồn sảng khoái, lâng lâng một niềm vui khó tả. Mai sau, dù có đi đâu tôi vẫn luôn ghi nhớ trong lòng cảnh hoàng hôn tuyệt vời này.